Làm đẹp

Mũi xấu làm gì có gấu

Bạn có bao giờ nghĩ mình là một cô gái xấu xí không? Nếu bạn nghĩ mình xấu hoặc hơi xấu thì hãy đọc tiếp, còn nếu không thì thôi. Bởi lẽ bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được một đứa con gái xấu xí đồng nghĩa với việc cô ta sẽ phải trải qua những điều gì đâu.

Khi tôi nói “xấu là một cái tội” thì không có nghĩ là một tội lỗi gì đáng sợ vi phạm pháp luật đâu, mà nó chính là tội nghiệp. Khi tôi nói tôi xấu thì chắc có nhiều bạn vì thấy “tội nghiệp” mà an ủi rằng: “xấu đâu mà xấu, thế này ai bảo xấu”. Nhưng về phía bản thân mình, tôi tự ý thức được chiếc mũi cà chua thấp lè tè của mình nó khác biệt đến mức nếu tôi có mặc quần ngắn chạy xe một mình ban tối là y như rằng sẽ có mấy thanh niên chạy xe lướt qua sát sàn sạt nhìn mặt rồi lè lưỡi phóng thẳng.

Vẫn nhớ lần đầu tiên tôi ý thức được tầm quan trọng của nhan sắc là vào năm học lớp 7. Đó là một ngày trời cao trong xanh sương sớm long lanh, tôi đang tám chuyện ngoài hành lang với bé bạn cùng lớp. Và trời đất bỗng sụp đổ khi nó nói với tôi: “tớ nói ấy đừng buồn, mấy đứa con trai lớp mình bảo ấy…..xấu, mũi ấy giống…..lợn”.

Cho đến bây giờ, tôi cũng chưa bao giờ dám ảo tưởng rằng mình đẹp nên nếu có nghe thêm được những lời tương tự cũng không còn thất vọng tràn trề như năm nào nữa. Nhưng mà sau cái lần đó, tôi bắt đầu để ý đến thái độ của người khác khi nhìn mình nhiều hơn, cũng tự tập cho mình thói quen là không được phép tin ai nếu họ khen mình dễ thương. Thậm chí nếu có ai khen ngợi mình tôi còn mất hẳn thiện cảm với người đó bởi lẽ tôi mặc định đó chỉ là lời nói dối.

Nhớ lại lần đầu tiên tôi rơi mắt nước mắt vì bị tổn thương lòng tự trọng. Đó là năm đầu tiên đại học, khi tôi làm gia sư riêng cho con của người quen, em ấy mới học lớp 6. Chẳng hiểu con bé vui hay thế nào mà tự nhiên cho số điện thoại của tôi cho anh họ nó. Rồi anh chủ động nhắn tin làm quen tôi, anh em nói chuyện khá hợp. Một ngày anh đó chủ động gặp mặt tôi. Giông bão nổi lên đầu khi sau lần gặp gỡ ấy, hôm sau tới nhà dạy con bé, nó như mắng té tát vào mặt tôi: “tại chị mà em bị anh em mắng tệ hại. Anh em mắng em vì chị xấu quá, con gái gì mà mũi như ngưu ma vương, vừa to vừa thô. Sao đi gặp anh em mà chị không làm cho mũi nhỏ lại thế?”

Có thể vì con bé còn nhỏ tuổi quá nên chưa thể hiểu hết được những lời nói đã gây tổn thương đến mức nào cho tôi. Không biết phải nói điều gì, chẳng lẽ tôi phải dỗ nó rằng xin lỗi em vì chị xấu quá chăng? Cả buổi học hôm đó đầu óc tôi cứ như trên mấy và tối đó khi về nhà tôi khóc nguyên một đêm.

Con gái xấu phải chăng cũng là một cái tội?

Tất nhiên rồi, hầu hết những chuyện đau lòng vì ngoại hình đối với con gái mà nói, đều liên quan đến cái giới tính còn lại. Giờ đã trưởng thành, tôi thấy những chuyện này cũng không còn quá khủng khiếp nữa. Nhất là khi soi gương đến mình còn không yêu nổi cái mũi ngưu ma vương này nữa thì làm sao mà đám đàn ông con trai kia có thể yêu được.

Nhưng đám con trai ấy mà, suy cho cùng chỉ là không nhìn, không thích thôi, chứ cũng không khinh (trừ khi cái đứa đấy đã xấu lại còn thần kinh). Với một đứa con gái xấu mà giỏi, đàn ông có thể không yêu, nhưng sẽ nể. Nhưng với một bộ phận không hề nhỏ lũ con gái xinh đẹp, thì dù gái xấu có giỏi đến đâu, chỉ vì bạn xấu, nên bạn bị khinh. Để giải thích cho hiện tượng này, thì tôi chỉ có thể nghĩ rằng, có lẽ lúc nhào nặn, chúa thấy họ đẹp quá mà mê mẩn, nên quên lắp não trước khi chuyển xuống đất làm người.

Dạo trước, tôi gặp chuyện thế này, là khi tôi đang cố gây dựng một cái blog của riêng mình. Đấy là câu chuyện về cái comment đầu tiên. Xin phép không đăng toàn văn, vì nó bậy vô cùng và nhảm vô cùng. Đại khái là chửi bới tôi loạn xạ lên, bảo tôi hãy cút về cái nhà quê và thôi “đú bẩn” ở Hà Nội. Nhưng vấn đề là, giá mà nó chửi tôi vì tôi viết ngớ ngẩn, viết lung tung, câu cú không ra thể loại gì thì còn hiểu được. Đằng này, túm lại vấn đề chỉ là đã xấu, nhà quê còn bày đặt.

Nghĩa là tôi chả làm cái quái gì tổn hại tổn thương đến họ. Chỉ vì tôi xấu thôi. Không vừa mắt thì thế thôi. Ô lạ nhỉ…Ô lạ nhỉ… Nhân tiện đây nói cho bạn hiểu, bạn xinh đẹp, đó là mình cũng mong muốn đến cái lúc được đi khỏi cái đất Hà Nội này lắm. Mình chả ham hố Hà Nội của bạn đâu… Chuyện này nếu có dịp, mình sẽ phân tích cho bạn sau.

Thế đấy, gái xấu thì không xứng đang có được sự quan tâm của người khác. Nếu đi dọc đường có trật xích xe thì tự mà xoay lấy. Nếu đi ăn mà quên mang tiền thì ngồi mà đợi bạn mang đến thôi. Nếu công việc được giao thì tự mà làm chứ đừng hòng nhờ vả. Muốn người khác công nhận thì phải nỗ lực gấp rất nhiều lần. Và trên hết, phải học cách tự thấy mình xinh đẹp và đáng được tôn trọng.

Tôi đã từng rất bất mãn về chiếc mũi của mình.

Năm trước, tôi có tìm đến phẫu thuật thẩm mỹ nâng mũi. Xin nói luôn, tôi đi thẩm mỹ không phải vì tôi quá tự ti về nhan sắc của mình, tôi sống bao nhiêu năm với nó rồi, bao nhiêu đắng cay cũng trải qua hết rồi nên làm gì còn gì có thể làm khó tôi được nữa. Tôi đi thẩm mỹ vì tôi của ngày hôm nay cũng được coi là một người phụ nữ trẻ thành công, tôi nghĩ đã đến lúc thay đổi bản thân. Bye bye chiếc mũi ngưu ma vương, giờ đồng hành cùng tôi là chiếc mũi cao thon gọn như gái Hàn. Hàng ngày biết bao ánh mắt ngưỡng mộ, những lời khen có cánh, ngay cả trên trang cá nhân cũng hàng trăm cmt mỗi ngày hỏi bí quyết đẹp lên.

Tôi thẳng thắn thừa nhận với tất cả mọi người việc tôi thẩm mỹ chứ không giấu diếm. Cũng nhiều lời bàn ra tán vào kiểu “Con này con kia ngày trước xấu như ma, thẩm mỹ nát mặt ra mới được như thế này đấy”. Kể cả giờ có được vẻ ngoài như ý muốn nhưng tôi cũng chẳng tin cái câu “Không có người phụ nữ  xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp!”. Tôi chỉ tin rằng nếu một cô gái xấu được ai đó yêu thương thật lòng, thì hẳn, cô gái ấy đã nỗ lực rất nhiều để luôn mỉm cười và tự tỏa sáng.

À, thêm một chuyện, tôi gửi các bạn nam lỡ yêu thương một người con gái không xinh đẹp, rằng nếu có một lúc nào đấy cô ấy nổi hứng lên hỏi bạn: “Sao anh lại yêu một đứa xấu xí như em”…thì bạn có thể trả lời đủ kiểu, nhưng xin hãy tránh xa cấu trúc câu sau: “Em xấu, nhưng anh vẫn yêu em/thương em/trân trọng em/ + vì em giỏi/tốt bụng/hiền hậu/cá tính…” Bởi chúng tôi cũng là con gái mà…khi bạn trả lời như thế…thì dù đằng sau nó có tốt đẹp như thế nào, thì tai và não chúng tôi chỉ ghi nhận được hai từ “em xấu” đầu tiên mà thôi…Không giận đâu, nhưng sẽ nhớ rất lâu…! Nên hãy cẩn thận.

Những bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button